Thời nay, giới trẻ ngày càng bạo dạn trong chuyện yêu đương, việc ăn trái cấm đối với chúng nhẹ tựa lông… gà… phơi khô.
Chỉ cách đây chừng năm năm về trước thôi, bọn trẻ chỉ cần nói đến chữ “yêu” hoặc “hôn” đã là vấn đề nhạy cảm.
Và có vị phụ huynh nọ, một hôm thấy đứa con gái học lớp 10 của mình tha ở đâu đó về một băng cassette ca nhạc trong đó có nhạc phẩm "Mùa xuân bên cửa sổ” của nhạc sỹ Xuân Hồng. Những câu rất “nhạy cảm” trong bài hát là:
“… Cao cao bên cửa sổ, có hai người hôn nhau, đường phố ơi, hãy yên lặng để hai người hôn nhau… ”
Rất may là cô con gái chưa kịp nghe cuốn băng này.
Vị phụ huynh rất không hài lòng, chẳng nhẽ lại cất cuốn băng đi. Và rồi ông nghĩ ra một cách: Ông tua đi tua lại cuộn băng và đánh dấu vị trí các đoạn “nhạy cảm” rồi lấy bông tẩm cồn tẩy nham nhở những đoạn ấy. “Không thể cho bọn trẻ có thể tưởng tượng lung tung được” – Ông thầm nhủ.
Mấy hôm sau, tranh thủ lúc phụ huynh vắng nhà, cô con gái rượu của ông rủ hơn 10 bạn gái lên phòng mình và thì thào: “Tớ có băng này đặc biệt lắm, chúng ta cùng nghe nhé… ”
Nói là làm, cô nhanh tay lắp băng, cắm điện, nhấn nút Play… Từ cái cassette phát ra những ca từ là lạ:
“Cao cao bên cửa sổ có hai người… PHỊCH! PHỊCH! PHỊCH… nhau, đường phố ơi hãy yên lặng để hai người… KHẬT! KHẬT! KHẬT… nhau"